HUỲNH TIỂU HƯƠNG LÀM GÌ…

Ba mẹ ba mẹ ơi ba mẹ có biết con buồn lắm không? trên đời này tại sao lại có con? tại sao vậy? tai sao? con buồn lắm, nhiều khi con muốn rời xa thế gian rời xa tất cả, nhưng những tiếng Bi ba bi Bô không thể.. thiếu con…ba mẹ ơi.. tại sao sanh con ra tại sao tạo con ra làm gì…?

Hàng ngày con buồn lắm, nhìn thấy các con của con thiếu tình thương, bản thân con cũng vậy, chúng con cần tình thương khat khao yêu thương, nhưng xung quanh con, đều  là…..ba ơi mẹ ơi.. ba mẹ có nghe tiếng con kêu không vậy….?

Có lẽ suốt đời này con không bao giờ nhận được một lời an ủi từ ba mẹ, người thân của con có phải không ba mẹ ?

Con chỉ biết ngậm đắng nuốt cay, những thước phim tự sự liên khúc luôn trở về trong con, từng phút từng giây, con không thể nào quên được, ba mẹ ba ơi mẹ ơi…con buồn lắm….

Vật chất là gì…tiền bạc là gì… tất cả chỉ là phương tiện nó không đem nụ cười và niềm vui cho mẹ con của chúng con…giờ này con chỉ muốn nhắm mắt ra đi vĩnh viễn và rời xa cuộc sống này…vì con cũng là người như bao người khác, nhưng sao con lại không có tình yêu thương của người thân….tại sao tại sao ….

Càng về đem con càng thấy buồn, tủi thân, nhưng thươc phim tự sự liên khúc tràn về trong con, không tách rời con ra được một phút nào cả…

Ba ơi mẹ ơi giờ này mọi sự tỉnh mịch…thì nỗi đau lại về với con thước phim nhiều tập lại về với con ba ơi mẹ ơi….

huynh tieu huong

Huynh Tieu Huong bên những đứa con không hề hạ sanh

Tâm Sự của Huỳnh Tiểu Hương

Ông trời ơi !

Ông có biết con đang buồn lắm không? con buồn lắm, con đang nén lòng nén lại những giọt nước mắt chảy vào trong, Ông có biết tại sao không? ông ơi, tại sao mỗi con người sinh ra được có hạnh phúc có một gia đình đầm ấm, có cha mẹ có người thân yêu thương, còn con thì không mãi mãi đều không? ông ơi, ông có biết con buồn vô tận buồn đến đau điếng cả người,

Giờ này con ước gì ngủ một giấc thiên thu không bao giờ dậy nữa, nhưng con ước mãi vẫn không được, vì mỗi khi con nằm xuống thì tiếng khóc tiếng kêu mẹ mẹ mẹ ơi đừng bỏ con, những tiếng cười tiếng bi bô của các con của con cứ bám lấy con, làm cho con không thể và không thể,  ông trời ơi.

Giờ phút này mấy ngày nay, sự buồn tủi nó cứ bám lấy con,  con không biết mình sống thêm bao lâu nữa, cũng không biết mình là ai nữa,  nhiều khi con thấy thất vọng cuộc sống, con thấy sự sống không công bằng cho con,

Bản thân con chào đời đã bị cha mẹ khước từ không chấp nhận, con phải sống một cuộc sống đầu đường xó chợ, đòn roi, ăn cơm thừa canh cặn, làm công cụ cho các đấng mày râu, cuộc sống của con,  chẳng khác gì một con…. chạy luân quanh chỉ mong được ai đó từ bi cứu giúp qua một đêm đươc yên giấc,  hoặc nắm một cái tay thật chặt, để con cảm nhận hơi ấm của người và con người,

Ông ơi, nhưng không phải dễ như vậy, con chỉ biết ước mơ và ước mơ mà thôi,  làm sao có được một bàn tay đặt lên trên bàn tay nhỏ bé của con để có một cử chỉ thân thiện, và thông cảm…mà chỉ những bàn tay thô bạo đánh đập con mà thôi, thời gian cứ như vậy trôi ông ơi,

Ông ơi, ông có hiểu lòng con không ông? con buồn lắm lắm, giờ này con chỉ biết hai hàng nước mắt rưng rưng không kím chế được, vì những ngày tháng cứ luôn bám lấy con và không rời xa xa con ông ơi,

Bước ngoặc cuộc đời !

Đặc biệt hôm nay con tậm sự với ông để ông hiểu và chia sẽ với con nhé, dù ông thấy con có tất cả mọi thứ trên trần gian này…nhưng đó chỉ là giả, nó không đem niềm vui và bình an cho con trông sự sống ông ơi,

Tuy Ông thấy con hàng ngày cười vui, có các con bên cạnh, có một cuộc sống khang trang, nhưng thật sự tất cả đối với con đều là ảo….con không biết thật thật giả giả.. mà hàng ngày con luôn chịu đựng áp lực tinh thần…

Ông hãy hiểu cho con ông nhé.. nếu con có điều gì bất hạnh xin ông hãy bảo vệ cho các con của con ông nhé…

Ảo  Ảo của cuộc đời, Niềm Ước Mơ của một người không dám ước mơ…

Ba mẹ ơi, hôm nay con buồn lắm con không biết chia sẽ với ai,  ngoài ra trang mạng này, ba mẹ ơi, trước hết con xin cám ơn ba mẹ đã không giết con chết từ trong bụng, đã cho con chào đời bằng nước mắt và tiếng khóc thiếu tình mẹ cha,

Khi con chào đời ba mẹ đã bỏ con, không nuôi dưỡng con,  để cho con sống một cuộc sống đầy đau đớn, bị biết nhiêu sự hành hạ của người đời dành cho con, Ba mẹ ba mẹ ơi ba mẹ có hiểu nỗi khổ tâm của con không? ba mẹ có biết con chịu đựng thế nào không? chịu nhiều và rất nhiều…. khiếp sợ….của con ngườiđã dành cho con trong từng giấc ngủ đã rượt đuổi con không tách rời con từng phut giây như những thước phim tự sự liên khúc…Huynh Tieu Huong ky nhan giua doi thuong (57)không dừng lại….ba ơi mẹ ơi.. giờ phút này tuy rằng con sống và được sống nhờ vào sự may mắn xã hội đã thương con cứu con đã cho con ngày hôm nay, nhưng thật sự con sống trong nỗi đau đớn…buồn tủi, như một phạm nhân mang một bản án trung thân không một ngày tại ngoại…. ba mẹ… ba mẹ có hiểu lòng con không….Nhưng dù bản án có theo con mãi mãi và không một ngày tại ngoại con vẫn có gắng, không tách rời tình yêu của con dành cho những đứa con, mà không phải chính con sanh ra..đó là tình mẫu tử…

Ba me ơi, từ khi lọt lòng con đã rời xa cha mẹ con không biết chịu bao nhiêu nỗi đau nữa…nếu giờ phút này con không theo con đường vì sự sống chắc có lẽ con sẽ trở thàn một phạm nhân nặng tội đó ba mẹ ơi,

Trang Sách Mới!

Dù con là một đứa trẻ bị bỏ rơi không được một ngày đến trường, nhưng con được rất nhiều sự quan tâm của các ban nganh lãnh đạo trung ương cũng như địa phương và quý ân nhân xa gần thương yêu con và tạo điều kiện cho con được sống bên những trẻ bị cha mẹ khước từ như con vậy…

ba mẹ ơi, con kính thưa với ba mẹ nếu con không được sự thương cảm của xã hội các ban ngành  nhất định con sẽ trở thành một phạm nhân quan trọng… đó là lý do… giờ này con buồn quá buồn vô tận… buồn khủng khiếp vì cuộc sống không thành thật và không có bao dung…sao con thấy cuộc sống buốn quá ba ơi mẹ ơi…con biết làm gì đây va lam sao đây ba mẹ, nếu có một điều gì đó không may mắn xin ba mẹ hãy thứ lỗi cho con nhe.. dù con không một ngày sống bên cạnh ba mẹ nhưng con vẫn xin lỗi ba mẹ…

Còn tiếp….

Buồn

Thế là ai đi
Nỗi buồn mang theo
Nỗi buồn để lại
Để cho hồn em
Như điên như dại
Ai đi ai đi
Còn em ở lại
Xa thêm cách xa
Về nơi ai ở
Mà không có em

Kìa

 

Ôi kìa khẽ chứ

Hoa mới vừa xòe

Quả vừa mới đậu

Xin đừng rung cây

Lòng ta còn ngợ

Sao lòng ta say

Đi trong xứ quen

Mà sao rất lạ..

7/2/2013

Cõi riêng Cõi chung

Cõi riêng Cõi chung

 

Cõi riêng khép kín  từng kiếp con người,

Thử thách trần đời, qua lắm trận đời

Không thở than gào thét hay ủ rủ.

Dù đường đời loang lỗ bước chông gai…

 

Khép cõi riêng trong nỗi niềm lắng động,

Tìm về cõi chung hoa gấm quanh đời,

Trần gian vẫn chắt chiu lòng nhân ái,

Nước mắt khô sẽ ươm thắm nụ cười..

 

Mở cửa thiên đàng phá tan địa ngục

Khi tự mình gắn bó cõi riêng chung,

Nỗi đau dù chảy nước mắt rưng rưng

Tận đáy đau thương bừng lên ánh chớp…

 

Sống trong đời dù manh ma nhơ nhớp

Nuôi tình thương để nung nấu cõi riêng

Trong ê chề mới biết giá thiêng liêng,

Nếu trái tim đau không hề hóa đá…

 

Cõi riêng dù bạc đầu dù trong đau khổ

Lòng vẫn xuân xanh mặc tuổi thời gian,

Cõi riêng nào còn ấp ủ lòng nhân,

Sẽ bội thu hoa hồng lòng nhân đạo….

 

Bông sen trắng giữ mãi hồn tinh khiết

Dù lối bùn nhơ vướng bụi trần ai

Khép cõi riêng cho cõi chung mở rộng

Tấm lòng nhân ái muôn thủa sáng ngời

 

Cõi riêng hỡi cõi chung ơi

Sống trọn đời phải biết riêng chung

Bài thơ điệp khúc reo mừng

Bông sen trắng giữ sắc hương..

Tâm hồn/7/2/2013