Ngôi nhà nhân ái ” Từ thiện “Huỳnh Tiểu Hương

Ngôi nhà nhân ái Thành lập ngày 10/12/2001 trung tâm nhân đạo Quê Hương gần 11 tuổi. hơn 10 năm qua, nơi đây đã tiếp nhận, nuôi nấng hàng trăm con người không may mắn. Họ được đến trường, học năng khiếu, học nghề và nhiều người trong số đó đã có việc làm ổn định tại những công ty lớn của Việt Nam và nước ngòai. Mái ấm của những mảnh đời bất hạnh. Hàng trăm người đã và đang sống tại TT, mỗi người một cảnh ngô khác nhau. Nhiều đứa trẻ đến đây khi mới lọt lòng, được tìm thấy trong sọt rác, bãi cỏ hoang hay trước sân nhà… Những sinh linh bé nhỏ bị từ chốibởi chính cha mẹ mình. Những người đã thành niên đến đâyphần lớn bị khuyết tật. Định mệnh đã gắn bó họ dưới một mái nhà, cùng ăn học, vui đùa như anh em ruột thịt và cùng góp sức xây dựng TT ngày một vững mạnh. Hơn 10 năm trước, nơi đây chỉ là một ngôi nhà đơn sơ, cất trên mảnh đất mà chủ nhân của nó chắt chiu sau bao năm dành dụm, các em phải học trong những căn phòng toàn tre lá, nay đã thành một cơ ngơi khang trang với nhiều trang thiết bị hiện đại. NHững ngày đầu hết sức khó khăn, bằng những công việc thiết thực TT phải tự trang trải, bảo trợ cho hơn 60 trẻ mồ côi, tàn tật. Nay số trẻ lên tới hơn 300 và nhiều em đã có thể tự lập bằng những nghề học dưới mái nhà này. Với tình cảm thiêng liêng, những em lớn có việc làm và thu nhập lại gửi về TT để giúp các em nhỏ. Cứ mỗi em có việc làm là có thêm vài trẻ nhỏ được cưu mang … Số trẻ ngày một tăng, nhu cầu học tập, ăn ở và giải trí cũng đòi hỏi không gian lớn hơn. Đầu năm 2006, công trình nhà ở và lớp học cho trẻ mồ côi và tàn tật đã được khởi công tại tỉnh Bình Dương trên nền đất do một nhà hảo tâm bán lại cho TT với giá “từ thiện”. Bằng nguồn vốn từ các mạnh Thường Quân, những phòng học mơ ước của các em ra đời : từ không gian thoáng mát tới các trang bị tiện nghi như bàn ghế, máy vi tính… Tại đây, đội ngũ giáo viên tận tâm, yêu trẻ ngày đêm chăm lo cho các em từng chút. Và một điều lớn hơn : cũng trên mảnh đất này nay mai sẽ hoàn thành một bệnh viện miễn phí cho các em tàn tật, mồ côi và trẻ em nghèo. Khỏi nói cũng có thể hiểu niềm vui của những đứa trẻ đến mức nào. Đó là lòng nhân ái của các nhà hảo tâm yêu trẻ và đặc biệt tấm lòng, sự hy sinh tận tụy của một phụ nữ. Vị chủ nhân giàu lòng nhân ái. Huỳnh Tiểu Hương – một doanh nhân nổi tiếng – cô bé lang thang đường phố ngày nào chính là giám đốc TT, người mẹ của hàng trăm đứa con thiếu may mắn đó. Vốn là trẻ mồ côi, từng trải qua tuổi thơ nhiều sóng gió, thèm khát được nằm trong vòng tay âu yếm của mẹ, nghe giọng nói ấm áp của cha, được có một mái ấm như bao đứa trẻ khác …nên chị thấu hiểu giá trị hai chữ “gia đình” và đồng cảm sâu sắc với những đứa trẻ cùng cảnh ngộ. Những ngày còn lang thang, cuộc sống muôn vàn khó khăn, ngược xuôi từ Nam ra Bắc, phải hứng chịu nhiều tủi nhục của cuộc đời, chị vẫn chắt chiu từng đồng kiếm được để giúp đỡ, cưu mang những đứa nhỏ hơn mình. Khi kiếm được nhiều tiền chị lại giúp được nhiều em hơn. Cứ thế “con em” của chị ngày một nhiều. Ngôi nhà đầu tiên, nơi trú ngụ của gần trăm đứa trẻ cũng từ những đồng tiền chị kiếm được nhờ vào kinh doanh bất động sản, cho thuê xe du lịch… Lo được bữa ăn, chị tiếp tục vận động khắp nơi để xây phòng cho các em. Những em có khả năng, chị tìm mọi cách cho ra các trường lớn, trường quốc tế để được học đến nơi đến chốn. Để có tiền cho các em ăn học, chị không bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền chân chính nào. Mỗi lần ra nước ngòai, chị mang theo sản phẩm do các em làm để bán, từ chiếc giỏ mây đến những món quà lưu niệm xinh xắn, rồi xin triển lãm tranh ảnh, bán hoa… chỉ mong kiếm thêm tiền lo cho các em. Tấm lòng bao la là vậy, nhưng hỏi đến chuyện riêng thì chị chỉ cười : “ Hạnh phúc lớn nhất của đời mình là có những đứa con này. Dẫu không sinh ra nhưng mỗi đứa đều do mình chăm sóc nên chúng là cuộc đời và lẽ sống của mình. Cuộc đời mình đã nghiệt ngã rồi, mình phải sống để các con có một tương lai tốt đẹp và tươi sáng hơn …” Vòng tay kết nối yêu thương Công việc vất vả ngược xuôi nhưng hễ nghe đâu có thiên tai, lũ lụt chị lại vận động quyên góp rồi đi cứu trợ đồng bào. Đối với nhiều người khuyết tật, trẻ mồ côi, người gia…ở khắp nơi, Huỳnh Tiểu Hương là một vị Mạnh Thường Quân thứ thiệt. Vận động hàng ngàn chiếc xe lăn, xây nhiều ngôi nhà tình nghĩa, tham gia chương trình xóa đói giảm nghèo, trao học bổng cho học sinh nghèo hiếu học, tổ chức chương trình Trung Thu cho các em… đâu đâu cũng có chị.” Sống trên đời này cần nhất là lòng nhân ái”, đó là câu mà chị thường dạy các con mình. Dù cuộc sống tại TT vẫn còn nhiều khó khăn thiếu thốn nhưng chịvẫn sẵn sàng chia sẻ và dạy các em biết chia sẻ với sự thiệt thòi, mất mát của những mảnh đời không may mắn khác. Mùa mưa đang kề cận, chị lại tích cực vận động áo ấm cho trẻ em nghèo ờ Hà Giang… vậy đó, vừa là người mẹ tần tảo chăm chút từng miếng ăn giấc ngủ, vừa là người cha bôn ba khắp nơi không mệt mỏi để lo cho tương lai của các em mà tấm lòng, vòng tay yêu thương vẫn không quên những mảnh đời bất hạnh khác. Con người Huỳnh Tiểu Hương là thế. Bởi vậy, ngòai tình yêu thươngmà các con dành cho chị, danh hiệu “ Người phụ nữ làm rung động trái tim Việt Nam 2006” do Trung ương Hội LHPN VN cùng Đài THVN trao tặng là phần thưởng rất cao quý và xứng đáng với những gì chị đã và đang làm. Phước Long Báo Thế giới Phụ nữ

Buồn

Thế là ai đi
Nỗi buồn mang theo
Nỗi buồn để lại
Để cho hồn em
Như điên như dại
Ai đi ai đi
Còn em ở lại
Xa thêm cách xa
Về nơi ai ở
Mà không có em

Kìa

 

Ôi kìa khẽ chứ

Hoa mới vừa xòe

Quả vừa mới đậu

Xin đừng rung cây

Lòng ta còn ngợ

Sao lòng ta say

Đi trong xứ quen

Mà sao rất lạ..

7/2/2013

Cõi riêng Cõi chung

Cõi riêng Cõi chung

 

Cõi riêng khép kín  từng kiếp con người,

Thử thách trần đời, qua lắm trận đời

Không thở than gào thét hay ủ rủ.

Dù đường đời loang lỗ bước chông gai…

 

Khép cõi riêng trong nỗi niềm lắng động,

Tìm về cõi chung hoa gấm quanh đời,

Trần gian vẫn chắt chiu lòng nhân ái,

Nước mắt khô sẽ ươm thắm nụ cười..

 

Mở cửa thiên đàng phá tan địa ngục

Khi tự mình gắn bó cõi riêng chung,

Nỗi đau dù chảy nước mắt rưng rưng

Tận đáy đau thương bừng lên ánh chớp…

 

Sống trong đời dù manh ma nhơ nhớp

Nuôi tình thương để nung nấu cõi riêng

Trong ê chề mới biết giá thiêng liêng,

Nếu trái tim đau không hề hóa đá…

 

Cõi riêng dù bạc đầu dù trong đau khổ

Lòng vẫn xuân xanh mặc tuổi thời gian,

Cõi riêng nào còn ấp ủ lòng nhân,

Sẽ bội thu hoa hồng lòng nhân đạo….

 

Bông sen trắng giữ mãi hồn tinh khiết

Dù lối bùn nhơ vướng bụi trần ai

Khép cõi riêng cho cõi chung mở rộng

Tấm lòng nhân ái muôn thủa sáng ngời

 

Cõi riêng hỡi cõi chung ơi

Sống trọn đời phải biết riêng chung

Bài thơ điệp khúc reo mừng

Bông sen trắng giữ sắc hương..

Tâm hồn/7/2/2013