VỀ NƠI SỰ SỐNG ĐƯỢC TÁI SINH- Huỳnh Tiểu Hương

Mẹ Huỳnh Tiểu Hương cùng những đứa con nuôi mồ côi

VỀ NƠI SỰ SỐNG ĐƯỢC TÁI SINH

 Chúng tôi trở lại Trung tâm nhân đạo Quê Hương đúng vào dịp trung tâm tổ chức lễ kỉ niệm 13 năm thành lập ( 10/12/2001 – 10/12/2014). Tất cả những ai biết đến trung tâm ngay từ những ngày đầu mới thành lập đều không khỏi ngạc nhiên, khâm phục khi trở lại nơi đây bởi sự lớn mạnh, phát triển không ngừng của nó. Từ một thửa đất rộng hơn 2000 m2, với những mái nhà lá đơn sơ, nhỏ hẹp, điều kiện tài chính, nguồn nhân lực, cơ sở vật chất thiếu thốn… chỉ có duy nhất trái tim người mẹ Huỳnh Tiểu Hương – Sáng lập kiêm Giám đốc Trung tâm là bao la, dạt dào tình thương sẵn sằng dang rộng vòng tay đón nhận những trẻ thơ mồ côi, khuyết tật ở khắp mọi nơi về nuôi nấng, dạy dỗ. Vậy mà đến nay, mái ấm này đã thật sự trở thành một mô hình kiểu mẫu, một điểm sáng trong công tác chăm sóc, giáo dục, bảo vệ trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn trong cả nước như lời nhận xét của ông Nguyễn Trọng Đàm, Thứ trưởng Bộ lao động, thương binh & xã hội đã phát biểu tại lễ kỉ niệm 13 năm thành lập trung tâm. 

         Phát biểu: Ông Nguyễn Trọng Đàm

         Thứ trưởng Bộ lao động, thương binh và xã hội

Qua báo cáo kết quả hoạt động của Trung tâm sau 13 năm hoạt động đã cho thấy, trung tâm không ngừng phát triển qua từng năm. Từ 2000 m2 đất ban đầu, đến nay, khuôn viên trung tâm nhân đạo Quê Hương đã mở rộng lên 12 ngàn m2. Cùng với đó là hệ thống cơ sở hạ tầng không ngừng khang trang, hoàn thiện như: nhà ăn, phòng học mẫu giáo, phòng học nghề, khu nhà ở, sân chơi, khu nhà trưng bày hình ảnh của Đại tướng Võ Nguyên Giáp, đền thờ họ Huỳnh….     Đặc biệt, từ chổ chỉ tiếp nhận, chăm sóc 30 em mồ côi, khuyết tật, đến nay, Trung tâm nhân đạo Quê Hương đang nuôi dạy 337 em thuộc đối tượng này, trong đó có 189 trẻ sơ sinh. Không chỉ lo cái ăn, cái mặc, trung tâm còn chú trọng hướng nghiệp, dạy nghề cho các em như: dạy vi tính, âm nhạc, đan hạt cườm, uốn tóc… nhằm giúp các em khi đến tuổi trưởng thành sẽ có việc làm ổn định để tự nuôi sống bản thân, trở thành người có ích cho đời. Được chăm lo, giáo dục đầy đủ như thế nên tất cả các em ở đây đều có chung niềm vui sướng, hạnh phúc ngập tràn…

 Cách đây hơn 10 năm, một số em như Huỳnh Tiểu Như sinh năm 2001, Huỳnh Tiểu Yến, sinh năm 2003, Huỳnh Tiểu Hà, sinh năm 2008, Huỳnh Tiểu Vinh, sinh năm 2009, và hàng trăm đứa con khác của chị Huỳnh Tiểu Hương đều là những  bé sơ sinh nhỏ xíu, nhiều bé có khuôn mặt lai lai…tây, đẹp tựa thiên thần. Nhìn thấy các em khi đó, chúng tôi luôn tự hỏi: không biết rồi mai này cuộc đời các em sẽ đi về đâu? Có được may mắn hạnh phúc hay không? Vậy mà hôm nay, các thiên thần ngày ấy đã lớn khôn, khỏe mạnh, học hành chăm chỉ, giỏi giang. Có em mới đủ tuổi vào lớp một nhưng cũng có em đã học lớp 8, lớp 9 . Nhìn các em hôm nay nhanh nhẹn, hoạt bát, hồn nhiên vui đùa trong tình yêu thương của mẹ Huỳnh Tiểu Hương và phát triển bình thường như bao trẻ thơ khác khiến chúng tôi cảm thấy lòng ấm áp lạ kỳ. Đúng là có một phép màu diệu kỳ đã giúp các em hồi sinh…

Bất cứ ai  khi đặt chân đến Trung tâm nhân đạo Quê Hương và nhìn thấy các em vui đùa hồn nhiên như thế này cũng đều nghĩ rằng: nếu như không có duyên may được về với trung tâm Quê Hương thì cuộc đời các em có lẽ sẽ  buồn hơn rất nhiều. Có em, nếu không được phát hiện kịp có lẽ sẽ vĩnh viễn từ giã cõi đời ngay từ khi vừa mới lọt lòng. Và nếu may mắn còn sống sót thì có phải lặp lại hoàn cảnh đáng thương của những đứa  trẻ mồ côi, không nơi nương tựa, lang thang nơi đầu đường xó chợ, đi ăn xin hay trở thành tệ nạn của xã hội….Thật khó hình dung được. Vậy mà, chỉ với tình yêu thương vô bờ bến và tấm lòng chân thành, nhân hậu của mình, chị Huỳnh Tiểu Hương đã hết lòng hết dạ chăm lo cho các con ở trung tâm được nên người. Thành lập đã 13 năm qua nhưng Trung tâm nhân đạo Quê Hương hoàn toàn chưa được nhận bất cứ một khoản tài trợ thường xuyên nào của cơ quan, ban ngành, địa phương trong nước hoặc tổ chức nước ngoài mà hầu như chỉ nhận được sự quan tâm chia sẻ của ân nhân xa gần có tấm lòng bác ái và thương cảm cho hoàn cảnh kém may mắn của các cháu mồ côi mà phát tâm giúp đỡ, hổ trợ. 

Tìm hiểu về hoàn cảnh các cháu bé được nuôi dưỡng tại Trung tâm nhân đạo Quê Hương, chúng tôi được biết, hầu hết các cháu ở đây đều có hoàn cảnh chung, xuất phát điểm là trẻ mồ côi, bị bỏ rơi, thiếu vắng tình thương của cha mẹ. Có nhiều em còn bị tàn tật bẩm sinh. Thế nhưng bằng tình thương bao la của người mẹ, chị Huỳnh Tiểu Hương đã nhận nuôi các em, chăm lo cho các em được khôn lớn, khỏe mạnh, được cắp sách đến trường như bao đứa trẻ bình thường khác. Trong số những trẻ em bất hạnh ở đây, ấn tượng nhất với chúng tôi phải kể đến trường hợp của bé Huỳnh Tiểu Như, sinh năm  2001. Chị Huỳnh Tiểu Hương kể về trường hợp nhận bé Tiểu Như mà nước mắt cứ rơm rớm, đây là một trong những đứa con đáng thương nhất của chị. Chị cho biết: Năm 2001, khi đang đi trên đường từ Sài Gòn về Trung tâm vào lúc sáng sớm, chị phát hiện có một em bé bị ai đó bỏ bên đường. Dừng xe lại, chị phát hiện đó là một bè gái. Khi ẵm bé trên tay ước chừng bé nặng nửa kg. Mang đến bệnh viện để cấp cứu, các bác sỹ nói bé bị sinh non, cân nặng được 7 lạng. Những ngày sau đó, bé được ủ trong lồng kính của bệnh viện. Hơn hai tháng  sau đó bé mới được xuất viện. Để bé có được hơi ấm, chị phải thuê người ủ bé thêm 2 tháng nữa. Vì sinh non nên việc chăm sóc, nuôi dưỡng bé vất vả gấp nhiều lần nuôi những bé khác. Qua bao lần bệnh nặng tưởng khó qua khỏi nhưng thật kỳ diệu sau đó bé sống sót, khỏe mạnh, được chị đặt tên là Huỳnh Tiểu Như. Hiện nay bé Tiểu Như đã học lớp 9 rồi. Không những học giỏi văn hóa, Tiểu Như còn rất có năng khiếu với những môn thể thao như võ thuật, bơi lội. Năm học lớp 8, Tiểu Như đã đạt huy chương về môn bơi lội ở trường. nhắc  đến Tiểu Như hôm nay, chị Huỳnh Tiểu Hương không thể không tự hào về đứa con gái đáng thương năm nào.

Một trường hợp khác đó là bé Huỳnh Tiểu Cơ. Cũng trong năm 2002, khi đang đi công tác, chị Huỳnh Tiểu Hương nhận được cuộc điện thoại có người quét rác nhặt được một em bé trong thùng rác nên mang đến cho Trung tâm. Khi đó dù đang đi công tác nhưng chị lập tức quay trở về nhận con nuôi. Lúc đó bé rất yếu, sự sống rất mong manh, thế nhưng chị Tiểu Hương đã rất quyết đoán, quyết định trả 10 triệu đồng bồi dưỡng cho người lao công  có lòng tốt đã phát hiện ra em bé và mang em bé đến gửi cho Trung tâm của chị, rồi sau đó chị đón taxi đưa bé đến Bệnh viện Nhi Đồng 1 cấp cứu. Các bác sỹ đã thông báo đứa trẻ bị viêm phổi nặng phải nằm viện rất lâu, ít ai nghĩ rằng sinh mạng của em được cứu lại từ buổi gặp gỡ định mệnh đó.

Năm 2008, một bé trai khoảng 2 ngày tuổi được mọi người phát hiện trong thùng rác trên đường Nguyễn Thị Minh Khai, quận 1, TP.HCM. Nhìn đứa bé chỉ nhỉnh hơn củ khoai mỡ khi đó còn đỏ hỏn, bị kiến bu đầy người không biết còn sống hay đã chết. Những người quét rác lúc đó đã tính chuyện chung tiền mua hòm bỏ vào rồi mang đi thiêu làm phước. Thế nhưng sau đó đứa bé cựa quậy và khóc một cách yếu ớt nên mọi người quyết định gọi cho trung tâm Quê Hương xem có nhận nuôi không. Khi nhận được tin này, chị Tiểu Hương lập tức đón xe ôm tìm đến nơi. Chị bế bé lên và lại nhanh chóng lên xe đến thẳng bệnh viện Nhi đồng I cấp cứu cho bé…Cậu bé này sau đó được chị đặt tên là Huỳnh Tiểu Thoại. Năm nay bé Tiểu Thoại đã vào học lớp một. Nhìn cậu bé khỏe mạnh hồng hào, lanh lợi chạy qua chạy lại phụ giúp các cô bảo mẫu chăm sóc các em nhỏ, không ai nghĩ đây là cậu bé bị bỏ rơi ngày nào trong  một thùng rác ở Sài Gòn. Chúng tôi hỏi Tiểu Thoại lớn lên em thích làm nghề gì, em cho biết mình thích làm bác sỹ để giúp chữa bệnh cho các em ở trung tâm và chữa bệnh cho mẹ Tiểu Hương. Được biết khi nghe mọi người ở trung tâm nói mẹ Tiểu Hương bị bệnh ung thư, em chưa hiểu đó là bệnh gì nhưng mỗi lần thấy mẹ bị đau, em thương mẹ lắm nên muốn học giỏi để làm bác sỹ cứu mẹ. Một mơ ước thật dễ thương làm sao!

Chúng tôi được biết, 80% trẻ em đang được nuôi ở Trung tâm nhân đạo Quê Hương đều được tìm thấy trong tình trạng bị bỏ rơi. Nhiều em được phát hiện trong thùng rác, trên vỉa hè, trước cửa trung tâm. Các em được trung tâm nhận về nuôi từ rất nhiều tỉnh thành trong cả nước. Tất cả các em có một quá khứ chung giống nhau, đều bị cha mẹ bỏ rơi nơi đầu đường, cuối phố và khi về Trung tâm chúng có chung một người mẹ và chị Huỳnh Tiểu Hương là người mẹ chung đó của các em. Mẹ Tiểu Hương tuy không có công sinh ra, nhưng có công dưỡng dục các con nên người. Ông cha ta đã từng có câu “Công dưỡng dục lớn tựa sông” để nhắc mọi người phải nhớ công dưỡng dục của người có công nuôi dạy chúng ta nên người. Mẹ Huỳnh Tiểu Hương đã dành cả cuộc đời cưu mang, nuôi dưỡng hàng trăm đứa con, quan tâm chăm lo cho các con như những đứa con do mình sinh ra, tấm lòng đó mấy ai có được.  Thật ngưỡng mộ và trân trọng tình cảm và sự hy sinh mà chị đã dành cho các em nhỏ – trên đời này dễ có mấy người làm được như chị./.

Huỳnh Tiểu Hương người cưu mang hàng trăm trẻ mồ côi, bị bỏ rơi.. được sự quan tâm của xã hội…chị luôn mong được cống hiến đời mình đóng góp cho xã hội, tất cả những gì. chị có hôm nay… nhờ hiểu và thương của các ban ngành lãnh đạo cùng các nhà hảo tâm, tạo điều kiện, chung một tấm lòng cùng chị. để giúp những đứa trẻ có một tương lai và hoà nhập xã hội..

TRÁI TIM NHÂN ÁI – ĐỨC HỒNG Y PHẠM MINH MẪN

Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn
Trái tim yêu thương Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn  

Được mệnh danh là “Người phụ nữ rung động trái tim việt nam”, Huỳnh Tiểu Hương là một trong những người nổi tiếng nhất và được kính trọng nhất của giới phụ nữ việt nam. Tiểu Hương đã dành trọn đời mình cho nhân đạo giúp đỡ những người nghèo, cho những trẻ em mồ côi sống vất vưởng trên đường phố, cho những con người đang bệnh tật, phong cùi hay đang hấp hối…đặc biệt sơ sinh bị bỏ rơi…

Tình yêu Huỳnh Tiểu Hương Trên cả tình yêu” sẽ giúp các con thấy thấy rõ,tình yêu thánh thiện của Tiểu Hương hơn bất cứ ai, khi nhắc đến cái tên Huỳnh Tiểu Hương, đều nghĩ đến biểu tượng của một người thánh thiện, cao cả nhất thế gian này đối với lòng Tiểu Hương Không vì với nhiều giải thưởng cao quý của Chính phủ, điều khiến Huỳnh Tiểu Hương vĩ đại hơn cả, đó là sự giản dị, quên mình và lòng nhân ái, quảng đại vô biên.

Huỳnh Tiểu Hương là người đường phố” quốc tịch việt nam. Theo đức tin, Huỳnh Tiểu Hương là một gia đình không có thờ đạo nào. Theo ơn gọi, Huỳnh Tiểu Hương thuộc về thế gian này. Và theo con tim, Huỳnh Tiểu Hương hoàn toàn thuộc về những người bất hạnh, khổ đau”.phục người khuyết tật bệnh hoạn….

Với tất cả tấm lòng “đưa tay ra để chia sẻ – dành trái tim để yêu thương”, Huỳnh Tiểu Hương không quản ngại thời gian đã chia sẽ không mệt mỏi những kẻ bất hạnh bị lãng quên bên lề đường cuộc sống. Bằng lòng tin đặc biệt, bằng tầm nhìn thánh thiện, bằng trái tim chân thành và bằng những lời nguyện cầu, Huỳnh Tiểu Hương đã viết nên những câu chuyện kỳ diệu về lòng chia sẻ và tình yêu thương.

Khi còn là một bụi đời Tiểu Hương dạy các bạn cùng trang lứa biết thương yêu và dâng hiến tình yêu. Ngoài nhiệm vụ, Ngài dành thời gian để giúp đỡ những người nghèo khổ và tạo nhiều điều kiện cho người có hoàn cảnh khó khăn Chứng kiến cuộc sống bi thảm của họ đã làm sống dậy trong Tiểu Hương ước muốn của Tiểu Hương được sống giữa người nghèo HIV, nếm trải sự đói khổ cùng họ từ đó mới có thể thấu hiểu và xoa dịu nỗi đau của họ.

 Một quyết định thật khó khăn để khoác lên người bổn phận trách nhiệm làm Mẹ như những người mẹ khác. Cuộc hành trình vào giữa khổ đau của nhân loại thực sự bắt đầu.

Trong suốt những câu chuyện của Tiểu Hương được kể lại trong nhiều cuốn sách, Tiểu Hương đã lồng vào đó tình yêu thương. Tuy nhiên, vượt lên những tư tưởng đó là bức thông điệp đầy yêu thương. Tiểu Hương từng nói, công việc từ thiện của Tiểu Hươngchẳng gì hơn ngoài dòng chảy tuôn trào của tình yêu mà Tiểu Hương dành cho mọi người.

Tiểu Hương từng khuyên mọi người rằng, có thể Tiểu Hương không đủ giàu có để giúp đỡ cho những người nghèo đói, không đủ tiền bạc hay của cải để hoán đổi cuộc đời của một ai đó, nhưng điều chúng ta luôn có thể làm – Đó là trao ban cho người khác nụ cười, niềm vui và sự tận tâm phục vụ. Ngay trong sự hy sinh phục vụ, ta tìm thấy ý nghĩa cuộc sống của mình. Phải chăng đó là một bài học về tình yêu đầy ý nghĩa.

Sau hơn nhiều năm dấn thân phục vụ những người cùng khổ Tiểu Hương trọn vẹn với tình yêu thương và dâng hiến quên mình. Tiểu Hương được cả giới người việt nam xúc động và ngưỡng mộ, không vì Tiểu Hương là một tài năng xuất chúng, mà đơn giản vì Tiểu Hương là một người giàu lòng trắc ẩn và một trái tim mở rộng yêu thương.

Huỳnh Tiểu Hương

Có ai nào đó đã từng nói rằng: “Sống là hết mình”. Dạ đúng, chúng ta đang từng ngày, từng phút hết mình vì một mục tiêu nào đó mà đôi khi chúng ta thậm chí không chú ý hay quan tâm tới. bên ngoài cuộc sống có cả những đau khổ cùng cực – đó là những lúc chúng ta bị vấp ngã, và có cả những dũng sĩ ngạo nghễ trong chiến thắng – đó là lúc chúng ta hả hê trong vinh quang của riêng mình. Nhưng dù ở phương diện nào, thất bại hay thành công chúng ta vẫn luôn cố gắng vươn lên mạnh mẽ hơn, quyết tâm hơn. Đó là chìa khóa mà cũng là vũ khí vạn năng để chúng ta hết mình mà phục vụ


“Người hạnh phúc nhất là người làm cho nhiều người hạnh phúc nhất”. Và thực tế mình đã cống hiến cả cuộc đời vì lợi ích nhân loại. mình đã thành công vì chỉ ra cho nhân loại một chân trời mới, một thế giới đại đồng cho tất cả mọi người -Như vậy, người nhân ái  trở về trong vinh quang giữa cuộc đời tuyệt đối không phải là người có thế lực vật chất, vì vật chất chỉ làm cho người ta “no bụng” trong chốc lát nhưng lại tìm cách “bẻ gãy” tâm hồn người ta. Vậy, hiển nhiên người có sức mạnh tâm hồn là người làm cho nhiều người hạnh phúc.

Con mang trong mình dòng máu sôi sục cống hiến của cuộc sống, không có ý biện minh cho lý tưởng riêng lẻ của riêng mình, cũng không có ý đụng chạm đến lợi ích của một tầng lớp hay cá nhân nào, chắc chắn là không. Nhưng con dám khẳng định, con luôn sẵn sàng hy sinh lợi ích của riêng mình để đóng góp cho một xã hội thân ái hơn, chan hòa hơn. Tình yêu, lòng thân ái đã chỉ đường cho con và trước hết nó đã làm con hạnh phúc. “Tình Thân” đã gắn kết con, “Tình Thân” đã chỉ cho con thấy con đường con đang đi là hoàn toàn đúng đắn. Chúng tôi luôn tự hào vì là một thành viên của nhóm – luôn luôn là như vậy. Chúng tôi tin vào bản thân mình, con tin vào sức mạnh “Tình Thân” và con tin vào một ngày mai hạnh phúc hơn nếu tất cả chúng con góp chung ngọn lửa tâm hồn.

Cầu nguyện là lắng nghe Chúa nói với bạn
là đặt mình sẵn sàng trước Nhan Chúa, để cho Người có thể nói với chúng ta một lần những gì Người muốn nói
là đón tiếp Thiên Chúa đang trao tặng chính mình Người cho bạn.

Cầu nguyện là dâng lên cho Chúa những nhiệm vụ của chúng ta, nơi Đức Giêsu Kitô nguồn năng lượng,
là liên kết những nhiệm vụ ấy trong dòng chảy tình yêu, hy vọng và cứu thoát, để có thể biến đổi thế giới này,
là rộng mở chính mình cho Chúa, để người đón nhận và mang chúng ta đến với người khác.

Cầu nguyện là hít thở, là ý thức mình đang hiện diện trước Chúa, quy hướng trọn vẹn về Người là mặt trời tỏa sáng và sưởi ấm chúng ta.

Huynh Tieu Huong người mẹ của 345 trẻ mồ côi khuyết tật

Huỳnh Tiểu Hương Mẹ 345 Trẻ Mồ Côi

Huỳnh Tiểu Hương từ một cô bé vô gia cư, không nhà cửa, lúc nhỏ, cô đã bị đánh đập hãm hiếp… bán vào các động mại dâm… rồi bắt cố vào rừng sâu đãi vàng….cô chịu đựng biết bao nhiêu nỗi cực khố.. nhưng cô không hận đời hận người. cô nguyện với lòng mình. nếu cô còn sống.. và có cơ hội. nhất định cô sẽ tìm những hoàn cảnh như cô. để cứu họ…ý nguyện ấy cô đã thực hiện được…lớn lên cô có cơ hội, cô đã hy sinh cuộc đời của mình, để giúp đỡ cưu mang hàng nghìn mãnh đời bất hạnh…

#huynhtieuhuong