DI CHÚC MỘT NGƯỜI MẸ CỦA HÀNG TRĂM TRẺ CÔ NHI

Kính gửi các bác các cô chú ban ngành lãnh đạo Trung ương cùng địa phương ,

 – Cùng Quý vị ân nhân xa gần, đặc biệt các em sinh viên luôn quan tâm đến các trẻ mồ côi bất hạnh tại Trung tâm nhân đạo Quê Hương

Con tên: Huỳnh Tiểu Hương sinh ngày 18 tháng 10 năm 1968 theo hộ khẩu của Cha mẹ nuôi, lúc con ở bến xe, con được sinh ra và lớn lên trong một hoàn cảnh éo le, sớm bị xa cha mẹ và người thân,

   Quá khứ:

Vào năm 1900 biết. Con đã được bà nuôi dưỡng đến khoảng 6 hoặc 7 tuổi gì đó, rồi cho một cặp vợ chồng nhà giáo, con được về ở với ba mẹ nuôi là giáo viên, nhưng con không được cắp sách đến trường, bên cạnh con luôn luôn chịu những đòn roi…của ba nuôi. Sau đó con được các cô chú ở gần đưa con ra sân ga để thả, cho con được sống những ngày còn lại, dù là thiếu thốn nhưng không thấy cảnh bị ba nuôi…

 Nên cuối cùng con đã được ra đường phố sống, trong thời gian con được sống ngoài đường phố, trên ga tàu, bến xe, các khu nhà vệ sinh công cộng để nương náu, thì con đã bị nhiều cảnh đớn đau, hãm hiếp đánh đập, rồi phải đi vào rừng sâu đãi vàng tìm trầm cho các chú trong rừng, những thước phim ấy đã liên khúc không ngừng trong con, quần áo một bộ bận cả năm không có để thay, mặc cho đến rách, ngày bận đêm xuống suối giặt rồi bận lại, thân hình của con đầy chí và rận, nỗi ám ảnh ấy không rời khỏi nội tâm của con.

Kính thưa Quý vị trong lòng con luôn luôn có 3 điều ước nếu con có khả năng làm được một cái nhà dù nhà lá, hoặc một chỗ học dù được 2 cái ghế, nhưng các bạn được biết chữ, và một chỗ ẩn náu để chữa bệnh, dù không có thuốc nhưng hái lá cây để đắp, để con tìm các bạn bụi đời về được sống an bình, không bị mưa nắng hoặc bị đánh đập, bị mù chữa, và chết oan uổng khi không có điều kiện mua thuốc và người thân những ước mơ ấy cứ vô vọng đối với con, rồi bên cạnh con nhiều em bé bị bẻ tay bẻ chân làm ăn xin, và nhiều hoàn cảnh khác nữa, luôn hiện trước mặt con.

Qua trang mới:

Vào năm 1987 con bán thuốc lá ở ngoài đường phố con đã quen được một người Hoa, họ đã không ngừng giúp đỡ con một ngày 2 ngàn đồng để mua thức ăn, nhưng con không lấy hai ngàn đồng ấy ăn, mà con đã lấy 2 ngàn đồng ấy giúp các bạn bụi đời mua thuốc lá đi bán, để không bị ai đánh đập, tuy rằng số tiền 2 ngàn đồng không lớn, nhưng đối với anh chị em đường phố của chúng con là một tài sản vô giá, đã tạo điều kiện cho các bạn có việc làm không đi ăn xin, bị ngược đãi,

Còn riêng con hằng ngày đi rửa chén để lấy cơm thừa canh cặn ăn sống qua ngày, vì như vậy vẫn tốt hơn lấy tiền của vị ân nhân giúp để ăn, con nghĩ rằng nếu vị ân nhân không giúp thì mình lấy gì ăn? Nên con đã quyết định hằng ngày ân nhân giúp con, con giúp các bạn, sau một thời gian ngắn các bạn mời ân nhân mua thuốc thì ân nhân hỏi các bạn tiền ở đâu có để mua thuốc bán, các bạn đã méc là tiền của Út Hương cho, vậy là người biết hết tất cả. Ân nhân hỏi con tại sao từ trước đến giờ cho con bao nhiêu con đều cho bạn bè, con tra lời để tạo điều kiện cho các bạn có việc làm,

Sau đó người ân nhân đã quyết định cho con 20 cây vàng để con mua nhà để an cư lập nghiệp mới cứu được người khác, khi con đã nhân được số vàng 20 cây con dùng mua bán nhà cửa đất đai, xe hơi, số tiền ngày càng tăng lên, con đi tìm tất cả các bạn bụi đời về nuôi dưỡng, tạo điều kiện việc làm, học nghề.

Bản thân con vẫn không dừng lại tiếp nhận các bạn đường phố, con đã cố gắng vươn lên để duy trì số tiền ân nhân tạo điều kiện cho con, để con cưu các bạn thoát khỏi cảnh đòn roi ở ngoài xã hội như con đã từng trải qua, trong thời gian đó con vừa kinh doanh nhà cửa vừa tìm các bạn đường phố về nuôi dưỡng và giúp đỡ tạo điều kiện vừa tham gia công tác xã hội,

Kính thưa các ban ngành !

Trong thời gian làm nhân đạo từ thiện 23 năm và khoảng hơn 20 năm chịu cảnh xa cha mẹ, người thân là một chuỗi ngày đau buồn, đói rét, bệnh tật, nên con đã thấu hiểu nhiều nỗi đớn đau của các em bé mồ côi. Với niềm ước mơ được làm công việc nhân đạo, mong được bảo vệ quyền lợi, giúp đỡ các em mồ côi, tàn tật thiếu tình thương, bản thân con đã có một cuộc sống dài, không có tuổi thơ, nên con thấu hiểu được nỗi đau của các em bé vị bỏ rơi, tật nguyền và xa cha mẹ thế nào,

 Thưa quý vị nuôi một người đã khó rồi mà nuôi nhiều người càng khó khăn hơn , duy trì nhiều người càng khó khăn hơn nữa, càng khó khăn bao nhiêu, thì động lực thúc đầy con nghị lực bấy nhiêu, con nguyện hết cuộc đời còn lại sẽ dành tất cả tài sản cũng như gia đình, để được phục vụ xã hội.

Tuy rằng làm việc nhân đạo là công việc nhạy cảm rất khó khăn và chịu nhiều tai tiếng, cực nhọc, chịu nhiều thử thách của người đời, đặc biệt chịu đựng tất cả những gì mà công việc con theo đuổi chỉ vì ước mơ và tâm nguyện giúp đỡ cho người kém may mắn, tự vươn lên chính đôi bàn tay và nghị lực của mình. Dựa vào tình yêu thương của xã hội, hiến pháp nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

 Trải qua nhiều năm cực khổ, con miệt mài, cần cù, sáng tạo, để dựng lên trung tâm nhân đạo một ngôi nhà mơ ước và gìn giữ Quê Hương thân yêu tươi đẹp, con đã hun đúc nên truyền thống đoàn kết, nhân nghĩa, kiên cường bất khuất của dân tộc và xây dựng nền văn hiến Quê Hương.

Từ năm 1999, dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch Nguyễn Tài Thu do Ông Sáng lập và lòng bác ái của ông, là tấm gương mà con noi theo, Ông Nguyễn Trọng Nhân Chủ Tịch Hội Chữ Thập Đỏ Việt Nam bên cạnh Bác Võ Nguyên Giáp, bác Nguyên Tổng bí thư Đỗ Mười nguyên tổng bí thư Bác Lê Khả Phiêu bà Nguyễn Thị Bình nguyên Phó chủ tịch nước Việt Nam, Cô Trương Mỹ Hoa, Cô Nguyễn Thị Doan Phó CTNCHXHCNVN Chú Nguyễn Khánh Nguyên phó thủ Tướng, Chú Phan Trung Kiên thứ trưởng Bộ Quốc Phòng, bác Trung tướng Lê Hai, đặc biệt Cố đại Tưóng Mai Chí Thọ, Chú Phạm Thế Duyệt nguyên Chủ tịch Uỷ ban TW MTTQVN cùng nhiều ban ngành lãnh đạo đã luôn luôn động viên con, cho con tăng thêm nhiều nghị lực, đến với những mãnh đời bất hạnh, giúp đỡ nhiều người nghèo khó.

 Còn các vị lãnh đạo những ngày tháng lâu dài phục vụ đất nước đầy gian khổ mà các vị không bao giờ nghĩ đến mình. Giờ đây các vị còn luôn quan tâm đến các mãnh đời bất hạnh, động viên an ủi, tiếp thêm sức mạnh cho muôn người. Các vị là tấm gương để cho chúng con nối bước, là quan công của đời thường và của con,

 Qua tình cảm sự đùm bộc của quý vị lãnh đạo Trung ương, đặc biệt địa phương tỉnh Bình Dương, cùng Tp.HCM đã luôn tạo điều kiện cho con làm việc xã hội đem yêu thương đến với người kém man mắn, con rất cảm động và qua những hình ảnh ấy con nguyện lấy hết tất cả những gì của mình có, để phục vụ cộng đồng. Con luôn mong được tiếp bước theo con đường còn lại là cống hiến đời mình cho xã hội.

 Kính thưa các vị lãnh đạo trong thời gian được sự giúp đỡ của ân nhân, con đã dùng số vàng 20 cây mua bán nhà cửa số tiền ngày càng tăng con đã cưu mang nhiều ngàn người kém may mắn và tạo điều kiện có việc làm và tạo vốn và hỗ trợ học bỗng cho học sinh nghèo vượt khó và xây dựng tổ chức nhiều sự kiện để tạo cho các nhà hảo tâm cũng như những mãnh đời kém may mắn có cơ hội được giao lưu, và nói lên sự thành quả của gia đình Quê Hương và công lao đóng góp của xã hội.

 3 điều ước  đã  hiện thực 60%

  Kính thưa Quý vị, trong 3 điều ước của con nay con đã thực hiện gần được đó là một điều hạnh phúc lớn nhất của đời con, thứ nhất một nơi ở ổn định cho các cháu mồ côi, không phải như ước mơ của con trước đây một căn nhà lá nữa, mà nhiều căn nhà xây ngăn nắp, vậy là các cháu mồ côi đã được sống bình an trong yêu thương của cộng đồng xã hội. Điều ước thư 2 một chỗ học tập dù chỉ là 2 cái ghế, nhưng nay con đã thực hiện mua được đất chuẩn bị xây dựng cho các cháu trường học, cho các cháu không bị mặc cảm với xã hội. Điều ước thứ 3 làm một chỗ chữa trị cho các cháu mồ côi và những người tàn tật nghèo khó vô gia cư, tuy rằng ước mơ ấy rất khó thực hiện, nhưng con đã chuẩn bị đất đai sãn sàng, nếu con chưa mất con sẽ quyết tâm thực hiện xây dựng,  trong 3 điều ước hiện tại con đã thực hiện điều thứ nhất còn lại 2 điều còn vẫn tiếp tục ước mơ, vì hiện tại nền tảng đất đai con đã chuẩn bị, con xin cảm ơn các ban ngành cùng các nhà hảo tâm, đã và đang cùng con thực hiện vì trẻ em hôm nay thế giới ngày mai…

  Kính thưa quý vị Còn về Trung tâm nhân đạo Quê Hương tất cả tài sản đất đai, đều do chính bản thân con mua, được sự hỗ trợ của các bác lãnh đạo và các bạn xa gần. Mục đích để lại cho các con, không cho bất cứ một riêng ai.

 

Vì hiện tại bản thân con không có ai, ngoài các con của con đang nuôi dưỡng hơn 300 cháu, trong đó 162 em có hộ khẩu không nơi nương tựa, đều mang họ Huỳnh Tiểu, còn lại khuyết tật đa dạng, tài sản con không có hùn hạp với ai, nên con muốn để lại 100% cho các con, nhưng vì các cháu còn rất nhỏ dại, con không muốn vì bất cứ một lý do gì để xãy ra sau này, con nghĩ rằng tất cả những gì xã hội đã tạo điều kiện cho con, thì con xin gửi trả về cho xã hội để tiếp tục duy trì bảo vệ các cháu cô nhi, và những mãnh đời kém may mắn,

Nay con làm thư này gửi đến các ban ngành trung ương cũng như địa phương, xin gìn giữ bảo vệ và tạo mọi điều kiện cho con cũng như các cháu mai sau, không mua bán và trao đổi bất cứ một hoàn cảnh nào, chỉ có duy trì và phát triển trung tâm, những sổ đỏ đính kèm.

Trong đó có căn nhà tại TP Hồ Chí Minh con để lại cho các con nhập hổ khẩu thuận tiện học hành mai sau, có nơi cư trú để tiếp tục đến trường hòa nhập cộng đồng xã hội, con cũng xin các ban ngành bảo vệ không cho mua bán và trao đổi, chỉ được xây dựng và phát triển, phục vụ nhân đạo từ thiện.

Riêng bản thân con lại mang trong mình một căn bệnh hiểm nghèo, con không biết định mệnh của con được bao lâu. Nên con viết di chúc này.

Gửi đến các ban ngành có thẩm quyền, “Vì tương lai thế hệ trẻ”

Cuối đời:

Bên cạnh nếu khi con mất con xin các ban ngành lãnh đạo tạo điều kiện cho các con của con chôn cất con tại khung viên Trung tâm, con đã chuẩn bị sẵn, nơi nghĩ ngơi cuối đời, để cho các cháu luôn luôn có tâm lý mẹ vẫn bên cạnh, các cháu không bị hụt hẫng trong cuộc sống, đống thời cho các cháu hằng ngày học hành, cảm nhận có mẹ để ra đọc bài hoặc kể chuyện cho mẹ nghe, con và tất cả trẻ em việt nam nói chung trẻ em Quê Hương nói riêng luôn luôn gửi gắm yêu thương vào xã hội các ban ngành lãnh đạo .

Niềm tin tương lai:

  Hiện tại trong công cuộc đổi mới cùng những tấm lòng yêu Quê Hương Việt Nam. Để đạt những thành tựu nhân đạo xã hội từ thiện. Thư này con xin gửi đến các ban ngành lãnh đạo quan tâm và các nhà tài trợ xa gần tiếp tục hỗ trợ bảo vệ các cháu cô nhi. Dưới ánh sáng của các ban ngành tại địa phương tỉnh Bình Dương và Tp Hồ Chí Minh. Trung tâm Nhân đạo Quê Hương, Trẻ em Quê Hương nguyện đoàn kết một lòng nêu cao tinh thần tự lực, tự cường xây dựng Trung tâm, thực hiện vì người khuyết tật trẻ em mồ côi, giành những thắng lợi to lớn hơn nữa trong sự nghiệp đổi mới, xây dựng và bảo vệ trẻ em và Quê Hương Việt Nam.

Trung tâm nhân đạo Quê Hương

        Huỳnh Tiểu Hương

    Sáng lập Kiêm Giám đốc

3 responses to “DI CHÚC MỘT NGƯỜI MẸ CỦA HÀNG TRĂM TRẺ CÔ NHI

  1. Đọc cái di chúc trên đây, tôi thực sự không cầm nổi nước mắt, và một niềm cảm phục sự hy sinh của Chị cũng như những giọt mồ hôi và nước mắt trên con đường thực hiện ước mơ của mình khi chia sẽ tình thương yêu đồng loại…
    Một người thanh niên như tôi nếu có ước muốn đó cũng không đủ chí và tình thương để thực hiện được.
    Tôi biết trong Chị tràn đầy hành phúc và tâm an lạc… Tôi chí biết cầu Chúa cho chị mạnh khỏe mãi.
    Xin phép Chị cho tôi chép đăng bài này cùng với link trang nhà vào trang tôi nhé.
    kính

    Ayuthaya-thailand
    Tran Van Huy

Leave a Reply